Thứ Năm, 25 tháng 4, 2013

CON ĐƯỜNG LẼ RA KHÔNG CHỈ CỦA EM

Có những kỉ niệm như thế
Đến tự nhiên rồi tan biến
Ta chưa kịp chạm tay vào hạnh phúc
Thì con đường đã chỉ còn riêng ta.
           
             con đường này đâu chỉ riêng một người
             nhưng ta sợ hãi bóng tối mịt mù
             sợ hãi những bóng mờ trong đêm tối
             chỉ chạy vội về ngọn đèn phía trước.

Đôi tay ta run rẩy cuộn vào nhau
Và trống rỗng những cơn gió lạnh
Chỉ sợ hãi một ngọn đèn chớp nháy
Ta miệt mài trong sợ hãi riêng ta.

           Vì không thể trải lòng ra với hạnh phúc.
 Nên dù có với tay ra thì cũng chỉ có muộn màng.
 Đừng yêu thương trong đêm tối, vì hạnh phúc cần ánh sáng mặt trời.
 Đừng yêu thương khi trái tim chỉ mải miết tìm nơi ấm áp.
Vì biết đâu sẽ bỏ lỡ hơi ấm từ một bàn tay khác.
Đừng chỉ âm thầm đồng hành trên con đường dài.
 Mà hãy tới và nắm lấy tay nhau.
 Vì biết đâu am thanh trong đêm tĩnh lặng, sẽ khiến hạnh phúc chạy thật xa...

Thứ Ba, 23 tháng 4, 2013

MUỘN MÀNG


          Có một chiều muộn màng ta cất bước
          Để lại sau lưng điều gì tiếc nuối.
          Ta bước vội trong tiếng mưa rả ríc
          Thả mình vào mịt mờ những bọt nước.

Có khoảnh khắc muộn màng ta nhìn lại
Chỉ thấy sau lưng khoảng trống một con đường
Với xa xăm nỗi nhớ những con người
Ta thở dài bước tiếp những bước chân.
     
         Có căn phòng muộn màng ta mở vội
         Chỉ để nhớ trái tim còn yêu thương.
          Và chợt nhớ những u sầu xưa cũ
         Ta vội vàng khóa trái cửa trái tim.

Có hạnh phúc muộn màng ta nhận ra
Để yêu thương chỉ còn trong kí ức.
Quên mất mình với trái tim rộn rã
Vẫn còn đó những xúc cảm đơn phương.
       Hôm nay trời đổ mưa, sau nhiều ngày nắng oi ả, có nỗi nhớ nào đó vu vơ len vào tim. Để muộn màng nhận ra trái tim quá vội vã bước qua nỗi đau. Thế nên không còn nhớ mình đã từng có được yêu thương.

Thứ Hai, 22 tháng 4, 2013

      MÀU NÂU TRONG ĐÔI MẮT

 Ta nhìn thấy màu nâu trong đôi mắt nhau.
  Thấy cả những điều ta không thể thốt ra.
  Thấy sự đắn đo trong giây phút cần dứt khoát.
 Và ta hiểu đã tới lúc phải ra đi.

           Cũng màu nâu ấy trong một chiều mùa xuân.
           Cho ta biết vị ngọt mối tình đầu chớm nở.
           Như tia nắng phản chiếu qua đôi mắt màu thân thuộc.
           Và những giây phút mãi sau ta chỉ nhìn thấy nhau.

 Màu nâu ấy đọng trong tim ta suốt những ngày cô độc.
 Cho ta chút can đảm bước tiếp về phía trước.
 Cho ta chút ấm áp khi một mình trong đêm lạnh.
 và để ta với những vị tha.

       Ta không còn nhìn thấy màu nâu ấy nữa.
        Trong ánh nhìn của đôi mắt ấy khi nhìn nhau.
        Ta nhìn thấy màu nâu của những xa lạ.
        Và ta thấy mình quay lưng đi.....