Thứ Sáu, 23 tháng 6, 2017

Lạnh nhạt

Tự hỏi bao lâu rồi chưa gặp nhau
Chưa nói chuyện và chưa cả hò hẹn
Có quá nhiều hoài nghi anh nhỉ
Nên cuối cùng ta vẫn sẽ buông tay.

Hạnh phúc chắc chỉ đi đến đây thôi
Hôm nay em nghe một ca khúc buồn
Chợt nhớ những bài hát ta đã nghe
Lúc nào cũng là những giai điệu buồn!

Hôm nay anh đã làm những gì
Có cô gái nào nhắn tin cho anh?
Em cứ nghĩ mãi về những điều ấy
Nhìn điện thoại và rồi ngẩn ngơ mãi.

Bao lâu rồi ta không nói chuyện nhỉ
Bao lâu rồi anh không tìm em nữa
Em sợ mình trở thành kẻ đáng ghét
Nên thành kẻ ngốc chỉ dám chờ anh.

Nếu không định cùng nhau đi đến cuối, sao cứ phải làm em rung động
Nếu đã không có chút kiên định nào, sao còn mở lời với em
Sao không để mọi thứ như cơn gió lướt qua thôi
Em ước ta có thể quay lại giây phút đấy.
Em muốn thay đổi.

Tình cảm một khi muốn quên, sẽ chỉ như một ly nước lã
Em đã suy nghĩ nông cạn, em đã quên ta đã lớn
Quên rằng con người giỏi sống với cô đơn lắm
Nên có lẽ ta đã không còn cách để quay lại

                                    23/06/2017